Mất mát và đau đớn đằng sau sự giấu kín.
Tình trạng tự gây thương tích, đặc biệt là tự rạch tay ở lứa tuổi vị thành niên đang là vấn đề đáng lo ngại. Ngày 10/3 vừa qua, một nữ sinh 15 tuổi đã được đưa đến Viện Sức khỏe Tâm thần (Bệnh viện Bạch Mai) trong tình trạng tự rạch tay. Câu chuyện này hé lộ những nỗi đau, những khó khăn mà các em đang phải trải qua và cần sự quan tâm đặc biệt từ gia đình và xã hội.
Nguyên nhân sâu xa đằng sau hành động tự gây thương tích
Vết rạch trên cánh tay của nữ sinh không chỉ đơn thuần là một hành động thiếu suy nghĩ. Bác sĩ Nguyễn Việt Hà, Viện Sức khỏe Tâm thần, Bệnh viện Bạch Mai cho biết, cô bé này đã tự rạch tay nhiều lần, thể hiện một hành vi tự gây thương tích nhằm giải tỏa tâm trạng. Nguyên nhân được chỉ ra bao gồm:
- Môi trường gia đình căng thẳng: Sự xung đột, bạo lực trong gia đình ảnh hưởng sâu sắc đến tâm lý của nữ sinh. Việc chứng kiến bố đánh mẹ đã để lại ám ảnh sâu sắc trong tâm trí cô bé.
- Thiếu sự kết nối: Hai bố mẹ bận tâm lo chuyện kinh tế, thiếu thời gian dành cho con cái, khiến mối quan hệ giữa các thành viên trong gia đình trở nên lạnh nhạt. Sự thiếu vắng tình cảm gia đình khiến cô bé trở nên nhút nhát, khó hòa nhập với bạn bè.
- Áp lực học tập: Vấn đề học tập kém, bị mắng mỏ, chỉ trích từ phía gia đình cũng là yếu tố tác động tiêu cực đến tâm lý của nữ sinh.
Tự rạch tay như một cách giải tỏa tâm trạng
Cô bé đã biết đến hành vi tự rạch tay từ việc tham gia các diễn đàn trực tuyến. Hành động này, ban đầu được xem là giải pháp tạm thời để xoa dịu căng thẳng, nhưng dần trở thành phản xạ mỗi khi gặp khó khăn. Bác sĩ cho biết, việc tự rạch tay ban đầu gây ra ít đau, mang lại cảm giác nhẹ nhõm, thỏa mãn một nhu cầu nhất thời trong tâm lý của cô bé.
Biểu hiện và cách nhận biết
Các bác sĩ khuyến cáo về sự cần thiết nhận biết sớm các dấu hiệu của tự gây thương tích ở thanh thiếu niên. Những biểu hiện như:
- Xuất hiện các vết bầm tím, cào cấu, vết thâm, vết rạch trên da.
- Thường ở một mình trong các khu vực kín đáo, như nhà tắm.
- Thường xuyên mặc áo dài tay để che giấu vết thương.
Điều trị và hỗ trợ tâm lý
Bệnh nhân được chẩn đoán trầm cảm nặng, và đã được điều trị tâm lý kết hợp với thuốc. Sau 30 ngày điều trị, tình trạng của nữ sinh đã cải thiện rõ rệt. Điều quan trọng là việc duy trì sự kết nối với các bác sĩ và gia đình trong quá trình phục hồi.
Lời khuyên cho phụ huynh: Việc trò chuyện, chia sẻ, và cùng tham gia các hoạt động với con cái là vô cùng cần thiết để tăng cường sự kết nối, giúp trẻ cởi mở hơn, và phòng ngừa các hành vi tiêu cực.
Kết luận:
Câu chuyện của nữ sinh 15 tuổi là một lời cảnh tỉnh về tầm quan trọng của việc chăm sóc sức khỏe tinh thần cho thanh thiếu niên. Gia đình, nhà trường và xã hội cần có những hành động cụ thể để tạo môi trường an toàn, hỗ trợ các em vượt qua khó khăn, tránh những hành động tiêu cực và nguy hiểm như tự gây thương tích.
Tài liệu tham khảo: