Trong buổi gặp mặt Tổng Bí thư Tô Lâm cùng các lãnh đạo Đảng, Nhà nước, các cán bộ lão thành cách mạng đã chia sẻ nhiều câu chuyện cảm xúc và ôn lại kỷ niệm những ngày tháng Tư lịch sử năm 1975. Ngoài ý kiến đóng góp, hiến kế cho sự phát triển của đất nước, những người từng trực tiếp tham gia cuộc kháng chiến trường kỳ của dân tộc đã gửi gắm tâm tư, tình cảm, lòng tưởng nhớ đối với những đồng chí, đồng đội đã ngã xuống. Bài viết này sẽ mang đến cho bạn cái nhìn sâu sắc về những kỷ niệm và hy sinh của các chiến sĩ cách mạng trong tháng Tư lịch sử.
Những Câu Chuyện Cảm Xúc và Kỷ Niệm Tháng Tư Lịch Sử
“Tôi muốn gửi gắm những lời nói từ trái tim người trong cuộc. Mới đó mà đã nửa thế kỷ đi qua, hồi ấy, chúng tôi là những thanh, thiếu niên đang độ tuổi thanh xuân, mang trong người ý chí thép, lòng yêu nước nồng nàn và quyết tâm chiến đấu chống lại quân xâm lược”, Đại tá, Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân Phan Thị Ngọc Tươi chia sẻ.
Trong buổi gặp mặt, Đại tá Phan Thị Ngọc Tươi đã kể lại những kỷ niệm đầy cảm xúc về những ngày tháng chiến đấu gian khổ. Bà nhớ lại những giây phút thắt lòng khi chứng kiến người thủ trưởng của mình chiến đấu oanh liệt đến viên đạn cuối cùng và hy sinh. Bà cũng phải nén lại nỗi đau khi nhìn từng đồng đội ở độ tuổi thanh, thiếu niên ngã xuống khi chiến đấu.
Hai Câu Thơ Đi Vào Lịch Sử Kháng Chiến
“Giữa muôn vàn khó khăn, gian khổ, hy sinh, mất mát của chiến tranh, những con người làm nên lịch sử đã xuất hiện. Một trong những con người đó là Đại tá công an, Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân Phan Thị Ngọc Tươi. Bà làm chiến sĩ biệt động từ năm 13 tuổi, từng bị địch bắt, tù đày, tra tấn”, Trưởng Ban Tuyên giáo và Dân vận Trung ương Nguyễn Trọng Nghĩa thông tin.
Năm 1972, khi bị kẻ địch bắt, giam tại xà lim nhà tù Trung tâm thẩm vấn Kiến Hòa, bà là người dùng máu, viết lên tường xà lim 2 câu thơ đi vào lịch sử: “Xương ta gãy để nối liền Nam Bắc – Máu ta rơi cho bộ đội trưởng thành”. Những dòng thơ ấy trở thành niềm động viên, cổ vũ lớn lao để đồng đội giữ vững khí tiết cách mạng.
Nhìn Lại Chặng Đường 50 Năm Sau Ngày Thống Nhất Đất Nước
Nhìn lại chặng đường 50 năm sau Ngày thống nhất đất nước, bà Phan Thị Ngọc Tươi bày tỏ niềm vinh dự, tự hào khi được sống tại thành phố mang tên Bác, chứng kiến sự phát triển rực rỡ của một thành phố từng là nơi thủ phủ của quân đội chế độ cũ, nay trở thành đầu tàu kinh tế của cả nước, năng động, sáng tạo. Người cán bộ lão thành cách mạng cho rằng, khi xung trận, bà cùng những đồng đội không ai nghĩ đến việc trở thành anh hùng, tất cả đều xuất phát từ tinh thần yêu nước, niềm tin về ngày hòa bình, thống nhất.
“Tôi còn sống sót qua mưa bom, bão đạn là điều rất may mắn. Nhưng đó cũng là sứ mệnh để tiếp tục cống hiến, chiến đấu vì tổ quốc thay cho các đồng đội đã hy sinh”, Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân Phan Thị Ngọc Tươi nghẹn ngào.
Từng Tấc Đất Đều Có Máu Xương Đồng Đội
Hồi tưởng về ngày 30/4/1975, ông Trần Nhật Nghĩa, cựu tù chính trị Côn Đảo (ngụ tại tỉnh Bình Thuận) kể, lúc nửa đêm, không gian khu chuồng cọp của nhà tù yên ắng lạ thường. Giữa không gian ấy, những tiếng hô bất chợt vang lên và ngày càng gấp gáp: “Sài Gòn đã hoàn toàn giải phóng”.
“Trong sự dồn nén ngột ngạt, anh em chúng tôi đồng thanh lặp lại tiếng hô ấy, nhảy kiễng chân nhìn qua lỗ gió. Ý chí khao khát, độc lập tự do lấn át những âm mưu, thủ đoạn của kẻ địch”, ông Trần Nhật Nghĩa chia sẻ.
Đến 1h ngày 1/5/1975, các cánh xà lim tại nhà tù Côn Đảo bật tung, tất cả tù chính trị lao ra phía ngoài, ôm nhau khóc khi biết tin đại thắng. Từ ngày 4/5/1975, lực lượng Quân đội nhân dân Việt Nam đã lên đảo hỗ trợ, những người đau yếu, phụ nữ được ưu tiên trở về đất liền, thoát khỏi nơi từng là “địa ngục trần gian”.
Ông Trần Nhật Nghĩa bồi hồi, trong suốt 18 năm (1957-1975), nhiều người con ưu tú của Bình Thuận đã bị đày ải, chịu cực hình tại nhà tù Côn Đảo. Trong đó, nhiều người đã được trả tự do, nhưng cũng nhiều người vĩnh viễn nằm lại nghĩa trang Hàng Dương. Sau ngày thống nhất đất nước, các cựu tù chính trị không ngừng phấn đấu vươn lên, học tập, rèn luyện và tiếp tục cống hiến cho đất nước, cho tổ quốc.
“Điều khắc cốt, ghi xương trong mỗi chúng tôi là bất cứ hoàn cảnh nào, chiến tranh hay hòa bình, khốc liệt cách mấy, chỉ cần dân còn tin yêu, mến phục thì mình còn. Sống, chiến đấu vì dân thì cái chết cũng trở thành bất tử”, ông Trần Nhật Nghĩa kiên định.
Kết Luận
Những câu chuyện và kỷ niệm của các chiến sĩ cách mạng trong tháng Tư lịch sử năm 1975 không chỉ là những trang sử hào hùng mà còn là nguồn cảm hứng vô tận cho thế hệ trẻ hôm nay. Sự hy sinh và cống hiến của họ đã góp phần làm nên một Việt Nam hòa bình, thống nhất và phát triển. Hãy cùng nhau tưởng nhớ và tri ân những người đã ngã xuống vì tổ quốc, đồng thời tiếp tục xây dựng và bảo vệ đất nước ngày càng vững mạnh.
Nguồn: Dân Trí